Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

Chuyện Tình Của Gió Và Lá



Khi tôi chuyển công tác tới một dự án tầm cỡ quốc tế khoảng một năm,lần đầu tiên tôi gặp cô ấy
trong bàn tiệc rượu  bè,một cô gái nhỏ nhắn hay cười duyên dáng dễ gần,trong suốt bữa tiệc mỗi khi cô ấy nói chuyện, tôi lại tcùng bạnhấy cô ấy nở nụ cười duyên dáng rạng rỡ. Tôi rót một ly rượu vang nhỏ mời người đẹp nâng ly.
Cô gái nhanh nhẹn đáp lời em không dám nhận lời khen của anh đâu bởi vì em đâu phải người đẹp,Cô lại nở nụ cười làm xao xuyến lòng người và nói,ngày xưa em còn đang học bạn em thường gọi em là chiếc lá vì em mảnh ghảnh gầy khô à!
Tôi đáp lời cô, đúng em là chiếc lá,nhưng không phải lá khô mà em là chiếc lá xanh tươi đầy sức sống mà bao chàng trai đang mơ ước có được chiếc lá che mát thân cây cho mình..!
Dạ em cũng đã chọn cho mình một cây để dựa dẫm rồi anh ạ..!
Tôi nói lá chọn cây nhưng cây chưa đón lá,cây chưa sẵn sàng truyền nhựa cho lá xanh tươi phải không???
Cô ngồi im lặng đôi mắt đăm chiêu.!
Thì ra cô đang thầm yêu một chàng kỹ sư giỏi giang to cao đẹp trai nữa cô hy vọng người đó là thân cây để lá dựa dẫm mỗi ngày.!
Tôi đi ngang qua cô ấy và cười. Tôi liền soạn một tin nhắn cho cô ấy.
Tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn em đi..!
Một thoáng ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi cười rồi nhắn lại.

“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”.

“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời khỏi cây”.

Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và những cuộc điện thoại của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phải là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng, tôi đã công khai tình cảm của mình với cô ấy không dưới 20 lần. Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. Tôi hỏi cô ấy: “Em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết?”; Cô ấy nói: “Đầu của em đau lắm”; “Hả?”; “Đầu em đau lắm”. Cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng… và từ hôm đó… chúng tôi hẹn hò với nhau.

Vậy lá rời cây là vì gió cuốn đi… hay vì cây đã không sẵn sàng giữ lá lại


KT...!