Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

Người Dưng Phương Xa



Yêu em lắm nhưng nào dám ngỏ
Gửi hồn anh theo gió cùng mây
Thơ thẩn bên em những tháng ngày
Nói những lời yêu đương bóng gió.

Ở bên em bao chàng thầm ngỏ
Bao người mong ánh mắt em trao
Anh biết mình! Đâu dám khát khao
Đành dặn lòng thì thôi thương nhớ.


Sao con tim vẫn cứ đợi chờ
Vẫn say đắm nhìn em thon thả
Em vô tình bao lần vội vã
Anh thẫn thờ lặng đứng bâng quơ.

Đêm trở về thao thức làm thơ
Ghép nhớ nhung thành vần nhật ký
Chắc giờ này ngủ rồi em nhỉ
Em thức hoài trong trái tim anh.



Với tôi, em là thiên thần mà tạo hóa đã ban tặng để làm xao xuyến trái tim bao chàng trai trẻ. Lý trí và trái tim mâu thuẫn nhau mãnh liệt, lý trí mất tự tin bảo mình tay ngắn không thể nào với được đến em đâu nhưng trái tim vẫn rung động không ngừng, lại lên tiếng rằng cứ hy vọng đi, biết đâu đó lại là duyên số. Rồi lại xuất hiện những vần thơ:

Dáng em đẹp làm anh xao xuyến
Tóc em xanh, anh thấy vấn vương
Môi em hồng, ngan ngát thoảng hương
Đôi mắt em, đôi vùng trời luyến nhớ.

Dáng thướt tha mà anh cứ ngỡ
Nàng tiên nào giữa chốn trần gian
Em! Một nàng thiếu nữ đoan trang
Anh thầm ước cùng em xây hạnh phúc.


Anh không thôi mơ màng về em, về một ngày cùng em tay trong tay, cùng dìu dắt nhau vào thiên đường hạnh phúc. Ở nơi đó sẽ ngập tràn ánh bình minh ấm áp của buổi đầu xuân sang chan hòa cùng những trang thư tình lãng mạn nhất mà ta dành viết tặng nhau. Ở nơi đó sẽ ngập tràn tiếng cười rộn rã của em, của anh, của những thiên thần mang tên mặt đất.

Sẽ một ngày anh đến thăm em
Trời nắng đẹp mây rơi bên thềm
Anh khẽ bảo tóc ai trong gió
Em mỉm cười áo lụa xinh thêm.

 Thân Thương Gửi......!