Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016

Chuyện Tình Gió Và Cỏ

Gió là anh ngọn gió mát trong lành
Cỏ là em "Thảo" nguyên xanh bát ngát

Tình yêu của hắn và em đang hạnh phúc ngọt ngào, êm đềm và nồng ấm, đến một ngày em nhận cuộc điện thoại từ một người mà em chưa từng biết, em cũng không biết người đó ở đâu đang ở nơi nào điện đến, và rồi việc gì đến cũng đã đến

T” Anh là đồ tồi,anh đã nói dối em hết lần này đến lần khác , em đã tha thứ cho anh rất nhiều mà anh vẫn nói dối em”
Và rồi em im lặng không nghe máy, không trả lời tin nhắn, không trả lời email.
nhưng rồi em cũng nghe máy của anh,anh cảm ơn em đã nghe máy của anh giờ thì anh nói gì em cũng không còn tin anh nữa, anh thật sự xin lỗi,anh chúc em hạnh phúc. Anh sẽ không gọi nữa không nhắn tin nữa tất cả đối với anh bây giờ là....!

Đó là lời chia tay hắn đã nói với em và đó cũng là lời cuối cùng hắn nói trong tiếng khóc nức nở rồi cúp máy.

Em tắt máy quá nhanh,chắc em không nghe thấy những tiếng nấc nghẹn lòng.. Ở đầu dây bên kia.

– Đúng,anh là 1 kẻ tồi tệ,1 gã tồi yêu em nhất...!

Hắn và em yêu nhau mới được một khoảng thời gian và êm đềm cho đến khi chuyện xảy ra..

Hắn vội vàng lau nước mắt rồi chầm chậm nhớ lại ngày đầu khi quen em.

*****

Đó là 1 buổi chiều ,sau công việc hoàn tất,hắn lang thang trên trang đi tìm một nửa và đã gặp em trên đó, em vào xem sơ yếu của hắn,em cùng hắn trò chuyện, hắn và em hẹn hò gặp nhau,hắn và em gặp nhau trong tình yêu chớm nở. Em đón hắn khi đó trời đã dần tối làng xóm đã lên đèn..!

Khi em vừa đến bên hắn,bốn mắt nhìn nhau trong sự ngỡ ngàng,và trìu mến trong nỗi yêu thương khát khao bao ngày hò hẹn,em trở hắn bằng xe gắn máy chạy lòng vòng qua ngõ ngách xóm làng,ăn uống xong hắn và em vào một quán cafe nhỏ, không gian thật ấm áp và yên tĩnh dành cho những đôi đang yêu.

Hắn và em như lạc vào một thiên đường,nói chuyện đồng cảm trong suy nghĩ thật tâm đầu ý hợp, khi ra về em trở hắn đến không gian riêng của hai đứa,trên lối nhỏ vào làng,hắn và em dừng lại nơi giữa cánh đồng,hai đứa đắm đuối trong yêu thương,trao cho nhau những nụ hôn nồng nàn say đắm,một không gian thoáng mát với những mùi hương thơm ngát của những bông hoa đồng nội, thật lãng mạng, hai đứa ôm quấn lấy nhau chẳng rời..!

Rồi hôm sau em trở hắn đi vòng quanh thành phố cảng,đi chơi công viên trẻ,..................Ngồi trong công viên hắn và em âu yếm bên nhau,kể cho nhau nghe bao chuyện,trên trời dưới biển và cả công việc nữa,hai đứa đặt ra bao ước mơ kỳ vọng cho tương lai,và rồi cũng đến lúc hắn phải trở lại dự án trong lòng hắn mang bao nỗi nhớ thương từ em ,khi lên xe hắn nghẹn ngào trong nước mắt, một người đàn ông cứng rắn bỗng trở thành yếu lòng đến thế…

Hắn và em yêu nhau như vậy,đơn giản và nhẹ nhàng,rồi thời gian trôi,những ngày hắn về bên em quả thật thời gian thật ngắn ngủi nhưng trong lòng hắn cảm thấy bình yên và mãn nguyện vì em đã cho hắn một tình yêu thương ngọt ngào nồng ấm em hiểu hắn hơn ai hết…
Rồi cứ thế tình yêu ủa em và hắn càng mặn nồng hơn theo thời gian,những tin nhắn cũng ngày một nhiều hơn,những cuộc điện thoại kéo dài hai ba tiếng đồng hồ mà vẫn không thể nguôi ngoai đi nỗi nhớ thương xa cách...!
Những ngày bên nhau em thường trở hắn đi đến những khu vui chơi du lịch, hắn thích nhất khu di tích Núi Voi phong cảnh sơn thủy thật hữu tình,ngồi trên đỉnh núi hắn và em cứ quấn lấy nhau như để bù đắp lại nỗi khát khao yêu thương cháy bỏng những ngày xa nhau,rồi hát cho nhau nghe những bản tình ca...!
Di tích Núi Voi phong cảnh hữu tình đậm nét nên thơ.....!


Một ngày hè em và tôi leo núi
Tay trong tay cùng nhịp bước cung đường
Dốc núi đứng.!Theo cung bậc thời gian
Nắm tay em ta dìu nhau từng bước



Đường bậc thang nằm oằn bên sườn dốc
Em mệt rồi mình nghỉ chút anh ơi
Ngồi bên em ngắm đồng lúa xanh tươi
Ngắm con sông chảy dài trên đồng lúa

Như giải lụa uấn mình theo làn gió
Phong cảnh hữu tình núi đá rêu phong
Ngồi bên em ta tràn ngập yêu thương
Đôi môi hôn nồng nàn tình say đắm

Với không gian giữa núi rừng thăm thẳm
Như lạc vào thung lũng cõi mê say
Tay trong tay ta âu yếm tràn đầy
Hạnh phúc lắm giữa trời xanh bát ngát



Thiên đường tình em tặng anh khúc nhạc
Bài hát (tình yêu) Vĩ diệu ân tình
Hai ta cùng hòa nhịp đập con tim
Thiên đường tình yêu giữa đại ngàn núi đá

Quanh bên ta cỏ cây hoa và lá
Em dại khờ loài hoa tím thủy chung
Em đâu đẹp như nàng hồng xinh xinh
Đẹp ngây dại..!Em là hoa mắc cỡ (Trinh Nữ)

Về bên nhau rồi lại phải xa nhau, nước mắt lại trào ra khi em trở hắn ra đón xe.Hắn khẽ lau nước mắt…
Lúc chia tay em đã cố gắng níu kéo hắn bằng ánh mắt đầy trìu mến,Hắn bước lên xe chỉ kịp vẫy tay chào trong nghẹn ngào, và rồi những tin nhắn những email lại dầy lên theo ngày tháng, những bài thơ hắn viết với những vần thơ của em nhận xét thật nồng nàn lãng mạn ..!

Nhớ lắm em một loài hoa hoang dại
Giữa đại ngàn khoe sắc thắm lung linh
giữa rừng cây núi đá yên bình
Đẹp trong trắng một màu hoa tim tím

Thơ anh luẩn quẩn vì yêu...
Anh say cảnh sắc hay anh say nàng???

Anh say nàng vì nàng là hoa mắc cỡ
Trên thiên bồng ngắm cảnh vật hoang sơ
Tình,cảnh dạt dào anh gắn kết nên thơ
Yêu nàng lắm đại ngàn hương sắc thắm

Nàng là ai giữa dòng đời tất bật
Để tình anh dạt dào gắn kết nên thơ???
Nàng yêu anh như anh đã  yêu nàng?
Nàng là ai mà phúc phần đến thế?

Trái tim nàng hát bản nhạc tình yêu
Nàng yêu anh như câu hò ví dặm
Giận thì giận mà thương anh thật nhiều

Giữa biển người ta vô tình gặp nhau
Ánh mắt em trao ngập tràn tình say đắm
Với nụ cười thân thương trìu mến
Đưa đón chân anh dưới ánh nắng chiều hè



Thơ anh mong nhớ dạt dào
Nàng là tiên nữ đi vào tim anh

Cô gái ấy là ai em biết rõ?
Có phải người trong trái tim anh
Nàng dịu dàng, đôi mắt sáng long lanh
Tên là Thảo - tên gợi niềm thương nhớ???

Tim anh khoảng trống mênh mang
Nàng hoa trinh nữ Thảo nguyên đi vào

NHỚ...
Nhớ về anh, hạ qua thu tới
Khi nào em mới gặp anh đây?
Khi nào đôi má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh...

Lời thơ chất chứa ân tình
Của chàng thi sĩ đến mình hay sao?
Mong rằng chẳng phải huyễn hào
Lời thơ là tiếng lòng chàng trao em
Dẫu rằng cách trở đò giang
Anh về xây dựng hàng ngàn ước mơ
Túp lều mái ngói đơn sơ
Có anh là có kim cương vàng ròng

Nhớ lắm em cô gái chân quê
Đượm thắm tình yêu nối đi về
Nỗi nhớ từng đêm em thao thức
Chờ ngóng trông anh mỗi đêm về

Anh về xây dựng ước mơ
Thỏa mong nỗi nhớ bao đêm dợi chờ
Hai ta dưới anh trăng ngà
Say men tình ái đậm đà ái ân

Thơ anh tha thiết nồng say
Tình em nồng cháy đời này khát khao
Tính em vốn dĩ ngọt ngào
Hòa chung nỗi nhớ quyện vào thơ anh

Anh về thức trọn năm canh
Cùng em say đắm yêu thương ngày nào
Thiên đường tình cảm ta trao
Yêu thương nồng cháy dạt dào mênh mang

Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua
Anh về chẳng ngại đường xa
Bước chân mỏi mệt ngủ là điều hay

Miên man trong cõi say tình
Trăng ngà vằng vặc thắm tình đôi ta
Nồng nàn tình cảm thiết tha
Thắm tình ân nghĩa mặn mà sắc hương

Tình Yêu Chớm Nở...
Thảo em đôi má ửng đào
Long lanh mắt biếc anh nào có hay
Men tình em uống ngất ngây
Đôi ta thương nhớ hẹn ngày gặp nhau

Gặp nhau âu yếm mặn nồng
Mỗi ngày là một khối tình trao nhau
Quên đi ngày tháng buồn đau
Thỏa trong nỗi nhớ nỗi sầu riêng tư

Trong nỗi nhớ miên man da diết từ đáy lòng của hai tâm hồn đang yêu thật xúc động bồi hồi
giữa đại ngàn hoang vu,nỗi thương nhớ của tình yêu chớm nở ngày nào để viết lên một câu chuyện tình lãng mạn, nhưng cũng tràn đầy đau thương...
Niềm tin của hắn trong em không còn như trước nữa cũng chỉ một vì số điện thoại nào đó gọi đến cho em, vì những lời thị phi, những điều em không biết chỉ nghe qua điện thoại, nhưng rồi cơn sóng gió cũng qua đi, khi hắn về bên em và rồi hai đứa lại vui vẻ trò chuyện,và cũng cái xe gắn máy đó em trở hắn đi chơi, ăn kem thật không gì tuyệt vời hơn,khi em trở hắn vào một quán cafe vườn có những căn chòi nhỏ dành riêng cho đôi lứa,hắn cùng em ngồi bên nhau trò chuyện về cuộc đt mà em đã nghe,được một lát vì em thấy tủi thân và đã bật khóc.Em khóc nức nở trong tiếng nói nghẹn ngào,hắn chỉ còn biết ôm em thật chặt và động viên em,hắn hôn lên đôi mắt đẫm lệ của em,những giọt nước mắt mặn chát của em làm đau xót trái tim hắn,hắn nuốt những giọt nước mắt của em vào lòng,lòng hắn thêm bao nỗi xót xa...
Hắn biết em đau đớn tâm hồn, em bị tổn thương và tủi thân nhiều lắm, nhưng có hắn bên cạnh động viên em cũng vơi bớt phần nào,hắn và em lại trao cho nhau yêu thương nồng nàn...
Sáng sớm hôm sau em lại chạy xe ra nhà nghỉ đón hắn,em cùng hắn dạo chơi quanh thành phố cảng,tới khu du lịch Hòn Dấu hắn và em vào một nhà hàng ăn uống, hắn ngồi bên em bóc cho em từng miếng thịt cua nhìn em ăn mà lòng hắn vui sướng mãn nguyện, hắn nói với em sẽ ở bên em mấy ngày nhưng vì công việc dự án gọi hắn vào gấp,thế rồi hắn và em lại phải chia tay,buồn lắm nhưng hắn chẳng biết phải làm sao,em cũng buồn lắm, buồn vì phải xa nhau, buồn vì tủi thân và tổn thương trong lòng chưa nguôi ngoai được,hắn xa em được mấy ngày vào dự án hắn bận rộn tất bật vì cuộc hội nghị khách hàng hè 2016, hắn mệt mỏi trong men rượu mà không nhắn tin hay gọi cho em,nơi quê hương kim thành em rất buồn, rất đau khổ vì cuộc đt nữa từ số lạ gọi đến lăng mạ em,nói những lời đau xót chua ngoa với em,mà hắn không hề hay biết,khi hắn biết thì sự phũ phàng đã đến,Hắn mệt nhoài về thể xác lẫn tinh thần...!

Hắn gọi em không nghe,nt em không trả lời,em viết email cho hắn..!

 Anh là đồ tồi..! Anh đã nói dối tôi hết lần này đến lần khác, tôi đã tha thứ cho anh rất nhiều mà anh vẫn nói dối tôi”Anh đến với tôi không bằng sự chân thật, những lời anh nói ra tôi không biết là thật hay là giả nữa. Vì anh nói dối mà chắc nịch như là thật vậy. Một lần bất tín, vạn lần bất tin. Nhưng anh không chỉ bất tín với tôi một lần. Niềm tin trong tôi đã vỡ. Tôi không còn cảm giác tin tưởng, không còn thấy anh đáng tin cậy. Tôi không hận anh đâu. Tôi phải cảm ơn anh vì anh đã cho tôi rất nhiều bài học.Tôi chúc anh hạnh phúc

Em kết tội cho hắn,em rũ bỏ tất cả, em nghe,em tin một người lạ qua điện thoại? Tin lá cải ngoài lề để mất đi những gì đang có ?

 Mỗi lần hắn nhớ em, hắn lại gọi điện,nhắn tin,nhắn zalo, viết email cho em.
em vẫn lạnh lùng,vẫn đẩy hắn ra bằng những lời lẽ lạnh nhạt,đôi khi còn nặng lời với hắn.Thất vọng,cô đơn trong buồn tủi. Hắn cắn răng chịu đựng...
Ngày tháng trôi qua, khi chia tay có lẽ con người ta phải chịu một nỗi đau nào đó quá lớn,phải đối mặt, phải sống trong nỗi đau ấy,dần dần hắn cũng sẽ trở nên vô cảm.

Em cũng vậy,em đã im lặng để quên hắn,em hận hắn. Và hình như vì quá hận nên em muốn hắn biết rằng.. Không có hắn,em vẫn có hạnh phúc, em không phải hối tiếc một đồ tồi như hắn, người ích kỷ chỉ biết cho mình,vô tình,dối trá,bạc bẽo như vậy nữa.
Khoảng thời gian đó,hắn cố gắng chịu đựng nỗi đau cô đơn trong im lặng. Những khi nhớ em giọt nước mắt lại nhẹ lăn trên đôi má hắn.
Ở sâu trong trái tim hắn,vẫn còn tên một người con gái tên Thảo...!

"Phương Thảo em - tên gợi niềm thương nhớ"



Hắn vẫn yêu em,hắn không bao giờ muốn rời xa em.Nhưng vì muốn em hạnh phúc,muốn em có một cuộc sống yên bình,hắn đành chấp nhận phải rời xa em,chưa một lúc nào hắn quên em.
Hắn vẫn giữ những tấm hình của em,Vẫn nâng niu,vẫn xem như hắn và em vẫn đang yêu nhau..
Hắn xót xa hình dung lại ngày hôm đấy...!

Hắn đã hứa với lòng mình,hắn luôn dõi theo em,luôn là người lặng lẽ đi sau em,âm thầm đứng nhìn em từ một góc nào đó.Hắn giữ im lặng cho đến ngày sinh nhật em....

Còn Tiếp Phần  2

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016

Anh Chàng Trai Của Gió



Anh chàng trai của gió luôn bị coi là lăng nhăng, tàn nhẫn. Nhưng em có biết rằng chàng trai của gió rất lãng mạn. Thiếu thốn tình cảm và luôn khát khao được yêu thương.


Làm người của gió khổ lắm, ngày ngày rong chơi,lãng tử,hào hoa, trêu đùa. Nhưng em có biết rằng đằng sau những thứ đó anh thật sự rất mệt mỏi. Người ta cứ nghĩ gió không có cảm xúc, gió lúc nào cũng vui tươi, đùa cợt… mà không biết rằng, sau những cơn gió lặng thầm, anh ngừng lại, buồn bã ôm nỗi cô đơn.

Làm chàng trai của gió, anh có rất nhiều vệ tinh bên cạnh, nhưng không phải ai cũng động lòng. Em thấy anh cười rộn rã, thấy anh đi chơi với người lạ, thấy anh tay trong tay với một cô gái mới quen, nhưng em không biết đằng sau nụ cười ấy là những phút nhớ em, đằng sau những trò chơi ấy là thèm khát một cái ôm một nụ hôn nồng nàn từ em. Làm người của gió luôn cần tình cảm bởi anh mang theo giá lạnh, anh cần ấm áp để sưởi ấm con tim.

Những người như anh luôn mang mặt nạ, và trớ trêu thay mọi người đều tin vào mặt nạ ấy. Tin đến nỗi chính anh cũng tin theo, và tự nhủ không hiểu mình là ai nữa… nhưng cứ mỗi đêm về, khi con người thật trở lại, anh lại vùi mình trong xót xa.

Em à, em có biết anh cô đơn và thèm khát hơi ấm từ em thế nào không?

Anh chàng trai của gió rất ít khi yêu nhưng đã yêu là thật lòng.Khi yêu anh có nói dối em dối lòng đôi khi cũng đùa nghịch, nhưng tất cả đó là hình bóng em, ánh mắt em, đã ngự trị trái tim anh trái tim yêu của anh,nhiều lúc anh cô đơn quá phải cố làm nóng mình trong bàn rượu, những cuộc vui. Anh gồng mình theo đuổi thứ mình không thể để khỏa lấp đi sự trống rỗng, nỗi khát khao yêu thương nhen nhóm từng ngày để rồi chợt nhận ra mình không có gì cả, mình cô đơn quá,mình bất cần đời, không quan tâm đến người khác, bởi anh sợ nỗi cô đơn,anh sợ khi phải xa em,những chuyến công tác dài ngày,anh sẽ yếu đuối,sẽ bật khóc khi điện thoại cho em..!



Gió là anh, làn gió mát trong lành
Gió mươn man lùa vào từng ngọn cỏ
Gió mươn man ùa vào từng lối nhỏ
Trong tim em và mát cả hồn em

Em là cỏ (Thảo) nguyên luôn thích gió
Gió và em luôn quấn quýt bên nhau
Gió cùng em vươn tới ước mơ sau
Và cùng em đến bạc đầu gió nhé

Yêu chàng trai của gió rất khó, nhưng em đã làm được rồi, em sẽ có hạnh phúc. Anh chàng trai của gió luôn muốn dùng năng lượng của mình để làm vui lòng người anh yêu. Anh khát khao tình yêu, khát khao đến cháy bỏng. Anh chàng trai của gió cũng dễ giận,hờn vu vơ trong những lúc xa em.

Thế nên em à, nếu em yêu anh, chàng trai của gió… Thì anh sẽ dùng tất cả năng lượng của mình để làm em vui. Anh sẽ nhấc bổng em lên cao, thật cao, cho em ngắm bầu trời, đám mây và hoa đồng nội. Anh sẽ đưa em đến nơi đất lạ chỉ để ngắm em trầm trồ và reo lên “em thích lắm anh ơi”. Sẽ chỉ cho em những gì mà anh thích, sẽ hát em nghe những bản nhạc trữ tình…

Anh sẽ dựa dẫm em mỗi ngày, và mở lòng mình thật rộng để cho em biết anh thiếu thốn tình cảm, khát khao yêu thương đến mức nào. Anh sẽ ở bên cạnh em, những lúc vui,buồn,những khi xa em anh rất dễ khóc. anh muốn được ngồi ngắm nhìn em ăn, nhường phần cơm cho em mỗi ngày,anh muốn ngồi bóc cho em từng cái vỏ tôm gỡ từng miếng thịt cá,từng miếng thịt cua như ngày nào hai đứa mình ngồi ăn trên nhà hàng Hải Long ở hòn dấu,anh muốn chăm cho em,đắp chăn cho em khi em lạnh,những ngày anh về bên em anh cảm nhận tình yêu thương tràn đầy em dành cho anh, và tràn đầy hạnh phúc khi được nhìn thấy người mình yêu thương.

Anh sẽ hết lòng vì em, yêu em mỗi ngày, anh sẽ nấu những món ăn mà em ưa thích. Em có biết không, chàng trai của gió đảm việc nhà lắm đấy, anh sẽ là ông xã hay là ông lão mà em thường hay gọi để em mắng mỏ mỗi ngày, được không?

Làm chàng trai của gió khổ lắm, phải bay lượn mỗi ngày,phải bay xa đi khắp bốn biển năm châu, nhưng sâu trong tim anh biết rằng, chốn anh về là em. Một ngày nào đó, gió sẽ ngừng lại, và đến bên em, trở thành một ông xã ông lão đích thực của em...!

KT...!




Thứ Hai, 15 tháng 8, 2016

Trái Tim Dẫn Lối

Bước ngã của cuộc đời là xoay vần, là sự công bằng dành cho tất cả mọi người. Nếu một mình ta độc bước, một mình ta đơn côi chống chọi, dù có mạnh mẽ thế nào cũng thấy mình cô độc biết bao nhiêu.


Mỗi người chúng ta sinh ra đã có một định mệnh, một số phận, một con đường để đi. Chúng ta có thể là kẻ đơn độc trong một giai đoạn, một thời kỳ,sẽ đến một thời điểm mà chúng ta không ngờ trước được, có người bước chân vào cuộc hành trình của cuộc đời mình đầy chông gai sóng gió. Ấy là khi chúng ta biết rung động trước một người, biết trao đi yêu thương và nhận lại thương yêu…

Có ai đó đã từng nói, muốn đi nhanh hãy đi một mình, muốn đi xa hãy đi cùng nhau. Quả thật vậy, nếu bước chân ta nhanh chậm do mình ta điều khiển, rõ ràng rất dễ để có thể biết được tiến độ của chính mình và con đường dù dài dù xa sẽ là mục tiêu để ta chinh phục. Nhưng cuộc sống này không chỉ có một mình ta là chiến binh và thử thách không phải chỉ có một mình ta chinh phục. Đó là lý do vì sao chúng ta có thể dễ dàng chấp nhận người khác bước vào cuộc sống của mình, nuôi thương nhớ và cùng họ dìu nhau qua những nỗi đau.

Chờ đợi hẳn luôn có một ý niệm riêng của nó. Đôi khi sự chờ đợi làm chúng ta thấy mỏi mệt, muốn buông xuôi.

Bởi chờ đợi vốn dĩ không đáng sợ, mà điều đáng sợ là không biết phải chờ đợi đến bao giờ. Nhưng nếu có thể, hãy dành cho nhau dù chỉ là khắc khoải đợi mong, để ta biết rằng người cần ta biết bao nhiêu và ta cũng cần người nhiều như thế nào.

Cuộc sống này phải đến lúc ta đủ tự tin với tình yêu,cho ta sự thử thách của năm tháng đợi chờ…

Liệu ta có đủ can đảm để chờ nhau một chút?

Vấp ngã của cuộc đời là xoay vần. Nếu ta độc bước một mình, một mình ta đơn côi chống chọi, dù mạnh mẽ đến mấy cũng sẽ thấy mình cô độc biết bao nhiêu.

Thế nên, nếu phải lòng nhau rồi, hãy chờ nhau lâu hơn một chút. Chờ cho sự can đảm dẫn lối trái tim yêu.

Đừng mãi né tránh nhau để rồi khi quay lại mới nhận ra đã tự ta làm mất đi điều quan trọng. Hãy tận tâm chờ đợi, như khoảng thời gian dành cho một sự thử thách của tuổi xuân, cho một mối tình cần một lời giải đáp.

Để rồi sau những hoang hoải yêu thương chờ đợi, chúng ta nhận ra rằng mình tin yêu nhau nhiều đến như thế, đã cùng nhau đi qua những quãng ngày dài như thế, sự chờ đợi yêu thương khát khao sẽ là niềm hạnh phúc lớn lao đầy ý nghĩa?

Cuộc sống này có muôn vạn kiếp người, có thể ta sẽ lại tìm tay nắm tay một ai đó xa lạ khác, có thể ta sẽ chọn cách bước đi một mình như tránh né những vết thương… Nhưng trên hết, những bước chân đi chậm lại cũng làm ta cảm thấy thăng bằng và vững chãi hơn,để không bị vấp ngã trước cảnh đời...!

Vậy nên, ngại ngần chi một lần chờ đợi…Để đón nhận những yêu thương nồng nàn

KT...!