Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

Duyên Nợ Anh & Em

Em sinh ra khiến ta nợ tình em
Ta không biết đến bao giờ mới trả
Đời nghiệt ngã gieo u sầu buồn bã
Đưa em đến rồi cướp em đi,

Để lại cho ta những năm tháng sầu bi.
Tình yêu mà đâu ai có biết trước,
Dù thế nào thì ta cũng không dám trách
Ta buồn lòng không đủ sức để giữ em

Chỉ giữ được những kỷ niệm êm đềm.
 Và có lẽ ta và em vẫn còn duyên nợ
Ta xin lỗi đã không thực hiện được
Nên em buồn em mới buông tay...!

Em à lỗi do em hay anh thì giờ không còn quan trọng,
miễn khi nào em buồn thì anh sẽ luôn kể chuyện để làm em vui,
Điều mà anh có thể làm cho em là đứng sau lưng nhìn em hạnh phúc.
Và anh sẽ không mong em quay lại !
Tình yêu anh không miễn cưỡng chỉ mong em luôn vui vẻ và hạnh phúc.
Không biết em có còn nhớ những kỷ niệm của chúng mình,
hay chỉ có mình anh giữ gìn trong màn đêm dài bất tận...
Anh trách ông trời sinh ra đã khiến anh nợ tình em nhưng không biết đến bao giờ mới trả hết ?
Bao nhiêu lần anh ướt đẫm đôi mắt, bao nhiêu đêm dằn vặt vì nhớ em.
Em à anh biết em đau trên thể xác nhưng anh thì đau về tâm hồn,
cứ nghĩ đến cảnh tượng đó tâm hồn anh như tan nát.
Bao nhiêu ngày anh im nặng là bấy nhiêu ngày trái tim anh đau đớn đến tuột cùng
những lần chúng ta gặp nhau,
tuy không nói được gì nhưng qua những cử chỉ thể hiện trên khuôn mặt và ánh mắt em.
Anh biết em vẫn còn yêu anh
Những ngày tháng anh chở em đi quanh co những xom làng,
những lần ôm em trong vòng tay thật vội, những nụ hôn thoáng qua nhưng thật nồng nàn,
những kỷ niệm ấy của hai ta....!
Anh sẽ mãi không quên và sẽ không hoang phí.

Anh rất nhớ em!

TK...!




Không có nhận xét nào: