Anh hỡi anh...!Em muốn nói đôi điều
Yêu đơn phương thương thầm là thế đó
Trái tim em đã bao năm khắc khổ
Yêu thương người, người có biết hay không
Xa bao ngày, mà cứ ngỡ tròn năm
Nay anh về, Vui bên tình thương mới
Bận lòng chi nơi phương trời diệu vợi
Có một tâm hồn vừa chết lịm. hôm qua !
KT...!
Em là người gõ cửa trái tim Anh. Để lại trong anh bao dấu ấn ân tình. Sâu đậm trong anh theo năm tháng. Em...!Gõ cửa trái tim anh thật nhẹ nhàng
Thứ Năm, 20 tháng 10, 2016
Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2016
Chuyện Của Bạn Tôi
Câu chuyện có thật của bạn tôi
Khiếp! Anh thề độc thế...!
Lần sau, thề cái gì thì thề, nhưng cấm không được lôi cái đó ra thề, nhỡ nó thành sự thật thì em còn lý do gì để sống trên đời nữa đây?
Mà anh ơi...!Lòng tin có giá anh ạ...!
Vợ gục đầu vào vai tôi, giọng nũng nịu:
– Anh có yêu em không?
– Hỏi vớ vẩn thật! Không yêu em thì anh còn lý do gì để sống trên đời này?
– Anh đã bao giờ phản bội em chưa?
– Chưa! Anh đâu có ngu đến mức tự hủy hoại cuộc sống của mình!
– Anh thề đi!
– Anh thề, nếu anh mà phản bội em thì anh sẽ bị liệt dương!
– Khiếp! Anh thề độc thế! Lần sau, thề cái gì thì thề, nhưng cấm không được lôi cái đó ra thề, nhỡ nó thành sự thật thì em còn lý do gì để sống trên đời nữa đây...!
Mà anh ơi…
– Sao em?
– Em xin lỗi vì lâu nay đã nghi ngờ anh! Đừng giận em nhé!
– Anh sao giận em được! Có giận thì anh giận bản thân mình chứ, vì dù là anh chưa bao giờ làm gì phản bội em, nhưng để em phải nghi ngờ, dù chỉ là một chút xíu thôi, ấy cũng vẫn là lỗi của anh!
– Giờ thì em tin anh rồi! Sẽ không bao giờ em nghi ngờ gì anh nữa!
– Em thề đi!
– Em thề, nếu em mà còn nghi ngờ anh thì em sẽ bị liệt…!
– Khiếp! Lần sau, thề cái gì thì thề, nhưng cấm không được lôi cái đó ra thề, vì nó vớ vẩn bỏ xừ. Bấy lâu nay, anh có thấy nó động đậy bao giờ đâu mà em lại thề cho nó bị liệt!
Đôi lúc, tôi cứ tự hỏi mình rằng, có phải tôi đã mất tiền oan cho lão thầy bói tên hoàng ấy? Bởi lão ta đâu có tài năng gì đâu, chỉ là lừa bịp thôi mà.!
Nhưng nghĩ lại thì cũng không hẳn là mất tiền oan,và cũng coi như số tiền ấy tôi dùng để mua lấy sự tin tưởng của vợ dành cho tôi, để mua lấy hạnh phúc gia đình.
Với tôi, hạnh phúc gia đình là thứ quý giá lắm, bỏ chút tiền ấy ra để mua kể cũng đáng, thậm chí là quá đáng...!
KT...!
P/S Nội dung câu chuyện khi viết tôi có thêm chút mắm muối cho câu chuyện thêm phần hấp dẫn
Bạn tôi ơi vào đọc nhé chúc hai bạn HP ấm áp bên nhau cùng nhau chăm sóc gia đình nhỏ nhé...!
Khiếp! Anh thề độc thế...!
Lần sau, thề cái gì thì thề, nhưng cấm không được lôi cái đó ra thề, nhỡ nó thành sự thật thì em còn lý do gì để sống trên đời nữa đây?
Mà anh ơi...!Lòng tin có giá anh ạ...!
Vợ gục đầu vào vai tôi, giọng nũng nịu:
– Anh có yêu em không?
– Hỏi vớ vẩn thật! Không yêu em thì anh còn lý do gì để sống trên đời này?
– Anh đã bao giờ phản bội em chưa?
– Chưa! Anh đâu có ngu đến mức tự hủy hoại cuộc sống của mình!
– Anh thề đi!
– Anh thề, nếu anh mà phản bội em thì anh sẽ bị liệt dương!
– Khiếp! Anh thề độc thế! Lần sau, thề cái gì thì thề, nhưng cấm không được lôi cái đó ra thề, nhỡ nó thành sự thật thì em còn lý do gì để sống trên đời nữa đây...!
Mà anh ơi…
– Sao em?
– Em xin lỗi vì lâu nay đã nghi ngờ anh! Đừng giận em nhé!
– Anh sao giận em được! Có giận thì anh giận bản thân mình chứ, vì dù là anh chưa bao giờ làm gì phản bội em, nhưng để em phải nghi ngờ, dù chỉ là một chút xíu thôi, ấy cũng vẫn là lỗi của anh!
– Giờ thì em tin anh rồi! Sẽ không bao giờ em nghi ngờ gì anh nữa!
– Em thề đi!
– Em thề, nếu em mà còn nghi ngờ anh thì em sẽ bị liệt…!
– Khiếp! Lần sau, thề cái gì thì thề, nhưng cấm không được lôi cái đó ra thề, vì nó vớ vẩn bỏ xừ. Bấy lâu nay, anh có thấy nó động đậy bao giờ đâu mà em lại thề cho nó bị liệt!
Đôi lúc, tôi cứ tự hỏi mình rằng, có phải tôi đã mất tiền oan cho lão thầy bói tên hoàng ấy? Bởi lão ta đâu có tài năng gì đâu, chỉ là lừa bịp thôi mà.!
Nhưng nghĩ lại thì cũng không hẳn là mất tiền oan,và cũng coi như số tiền ấy tôi dùng để mua lấy sự tin tưởng của vợ dành cho tôi, để mua lấy hạnh phúc gia đình.
Với tôi, hạnh phúc gia đình là thứ quý giá lắm, bỏ chút tiền ấy ra để mua kể cũng đáng, thậm chí là quá đáng...!
KT...!
P/S Nội dung câu chuyện khi viết tôi có thêm chút mắm muối cho câu chuyện thêm phần hấp dẫn
Bạn tôi ơi vào đọc nhé chúc hai bạn HP ấm áp bên nhau cùng nhau chăm sóc gia đình nhỏ nhé...!
Em Trả Anh Về
Em trả anh về với người năm xưa
Quán lá lưa thưa trái tim hoang vắng
Em trả anh về với khoảng trời yên lặng
Một thời gian dài vụng dại đơn phương
Em trả anh về với niềm yêu thương
Dẫu biết tim em mang tình anh trong đó
Dẫu em biết anh là người của gió
Nên trả anh về với gió của ngày xưa
Tình đơn phương nói sao hết cho vừa
Đau đớn lắm niềm riêng trong ký ức
Nay em trả anh về với đời chân thật
Quãng đường dài mê mệt với đơn phương
Em trả anh về với bạn đời thân thương
Gói trọn trong tim niềm riêng thương nhớ
Em mong anh chàng trai người của gió
Sẽ ngừng bay nơi xóm nhỏ yên bình...!
KT...! 10/17/2016
Quán lá lưa thưa trái tim hoang vắng
Em trả anh về với khoảng trời yên lặng
Một thời gian dài vụng dại đơn phương
Em trả anh về với niềm yêu thương
Dẫu biết tim em mang tình anh trong đó
Dẫu em biết anh là người của gió
Nên trả anh về với gió của ngày xưa
Tình đơn phương nói sao hết cho vừa
Đau đớn lắm niềm riêng trong ký ức
Nay em trả anh về với đời chân thật
Quãng đường dài mê mệt với đơn phương
Em trả anh về với bạn đời thân thương
Gói trọn trong tim niềm riêng thương nhớ
Em mong anh chàng trai người của gió
Sẽ ngừng bay nơi xóm nhỏ yên bình...!
KT...! 10/17/2016
Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016
Thu buồn Viễn Xứ
Thu đã sang, em ơi trời se lạnh
Mùa thu về, nắng nhẹ gió heo may.
Nỗi nhớ em, mênh mang chiều thu ấy
Phương trời xa viễn xứ nơi này
Mùa thu đến, mang theo niềm nhung nhớ
Lá vàng bay, rơi rớt xuống thềm xưa
Xa xăm buồn, lặng lẽ nhớ thu mưa
Thu viễn xứ,tiếng yêu thương quyến rũ
Thu dịu dàng, xao xuyến ngập hồn mơ
Phương trời xa, nhắn nhủ mấy vần thơ
Thu đã sang mang hơi sương lành lạnh
Lạnh bờ môi,se lạnh đôi vai gầy
Tình đong đầy khát vọng cháy nơi đây
Niềm hi vọng chút men tình đắm đuối
Nắng hoàng hôn nghiêng ngả bóng cô đơn.
Lá chao đảo lìa cành, thuyền rời bến,
Nắng thu vàng chếnh choáng ngập hồn mơ.
Lời yêu thương vắng lặng, lạnh hồn thơ
.
Để nhung nhớ chắt chiu từng kỷ niệm,
Thu vàng úa dâng hương sầu mắt biếc,
Ngày vui qua có trở lại bao giờ…!
KT...!
Mùa thu về, nắng nhẹ gió heo may.
Nỗi nhớ em, mênh mang chiều thu ấy
Phương trời xa viễn xứ nơi này
Mùa thu đến, mang theo niềm nhung nhớ
Lá vàng bay, rơi rớt xuống thềm xưa
Xa xăm buồn, lặng lẽ nhớ thu mưa
Thu viễn xứ,tiếng yêu thương quyến rũ
Thu dịu dàng, xao xuyến ngập hồn mơ
Phương trời xa, nhắn nhủ mấy vần thơ
Thu đã sang mang hơi sương lành lạnh
Lạnh bờ môi,se lạnh đôi vai gầy
Tình đong đầy khát vọng cháy nơi đây
Niềm hi vọng chút men tình đắm đuối
Nhớ nghe em, choàng khăn đôi vai ấm
Thu nồng nàn, khát vọng cháy trong anhNắng hoàng hôn nghiêng ngả bóng cô đơn.
Lá chao đảo lìa cành, thuyền rời bến,
Nắng thu vàng chếnh choáng ngập hồn mơ.
Lời yêu thương vắng lặng, lạnh hồn thơ
.
Để nhung nhớ chắt chiu từng kỷ niệm,
Thu vàng úa dâng hương sầu mắt biếc,
Ngày vui qua có trở lại bao giờ…!
KT...!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)