Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

Em Đã Quay Về



Ai đã từng để bao người say đắm
Bàn tay ai che bóng mát cho em???
Bàn tay ai vun xới những cuộc tình
Để cho em mang tình nồng say đắm

Giữa phố phường phồn hoa hưng thịnh
Em say mê với cuộc sống xa hoa..!
Em thỏa mãn với cuộc sống lượt là
Mà bỏ lại bầy chim dang non lớt..!

Nay sắc hoa đã heo sầu phai sắc.
Em quay về với cuộc sống đơn sơ
Sống kiếp nghèo với tổ ấm ngày xưa
Sống bình an với bầy chim non ngây dại

Cuộc sống nghèo....!
Nhưng tình yêu thương nồng ấm
Cuộc đời em đã từng cho ai hạnh phúc
Cũng đã từng đem bao cay đắng cho ai??
Để lại đau thương mất mát cho người.!

Đau khổ nắm nhưng người đành lượng thứ
Vì đàn chim mái đầu còn non xanh tươi trẻ
Nên người đành nuốt nghẹn lệ vào tim...!
P/S: Lúc đau lòng nhất
       Là lúc con người ta thật lòng nhất
KT...!









2 nhận xét:

Unknown nói...

A Khẩn ah!
Không ai muốn trong cuộc đời mình phải cắn răng để nuôi vào lòng những nuối tiếc. Thế nên, đừng để yêu thương như nắm cát trôi qua kẽ tay hững hờ…

~ Đừng bao giờ định giá và kì kèo để được yêu thương. Hạnh phúc không phải thứ chìa tay xin, nếu họ thật lòng yêu, thì bằng mọi cách họ sẽ cho bạn được hạnh phúc! Không có ai van nài người khác để mình được vui, thứ cảm giác dành được lúc đó có chăng cũng là tự thương hại chính mình.

~ Đừng bao giờ mang nước mắt để so sánh những nỗi buồn của nhau. Có thước đo hoàn hảo nào cho những vết thương lòng sâu hoắm?

~ Đừng nghĩ chỉ mỗi mình buồn mà người ta không hề hụt hẫng. Đừng nghĩ chỉ mỗi nước mắt mình biết đắng, phía sau đó còn là tổn thương chất chồng của một người khác mà họ không hề nói ra.

~ Hãy học cách đặt cảm giác không phải của chính mình vào đôi mắt của bản thân, để cảm thông và hiểu cho nhau thêm đôi chút. Một câu xin lỗi trước dù biết mình chẳng làm sai, một tí chút nhún nhường trong lòng tự trọng so với việc mất nhau, cái nào sẽ là giá đắt?

~ Không ai muốn trong cuộc đời mình phải cắn răng để nuôi vào lòng những nuối tiếc. Thế nên, đừng để yêu thương như nắm cát trôi qua kẽ tay hững hờ…

~ Đừng mặc cả để trao cho nhau những hạnh phúc giản đơn, cứ cho đi rồi mình ắt sẽ có lại. Toan tính thiệt hơn, chần chừ rồi nghi ngại, thương yêu sẽ rớt rơi dần, và biến mất lúc nào chẳng hay…

~ Đừng đặt nỗi buồn của chính ta lên vai một kẻ khác, đừng để nỗi lo của mình thành nặng gánh cho những người ngoài kia… Học cách đặt niềm vui của ta lên đôi môi người khác, và nuốt nước mắt của người vào tận trái tim ta…

~ Đừng trao quyền khiến mình bị tổn thương cho bất kì ai, và cũng đừng quá tin ai mà trao cho họ toàn quyền để mình được hạnh phúc. Chúng ta vĩnh viễn không cầu xin niềm vui từ một kẻ khác, hạnh phúc có chân sẽ đến với những người xứng đáng và bỏ đi với những kẻ không biết học lấy cách nâng niu.

~ Đừng xua đuổi tình yêu như thể mình không đáng được người ta yêu. Và cũng đừng bi lụy tình yêu như thể nó là cả sự sống.

~ Không có ai được chỉ định sẽ là của ai mãi mãi, bởi mãi mãi ở đâu, không một ai biết, không một ai hay?

~ Đừng bao giờ ngã giá với thương yêu và ngã giá với chính bản thân.

~ Ai cũng có quyền được hạnh phúc theo cách mình muốn, chỉ là với ai, ở đâu, và đến bao giờ?

Dấu Ấn Ân Tình nói...

Cảm ơn em Tố Nữ Lê đã ghé thăm & đồng cảm chia sẻ cùng bài viết,chúc em ngày mới an vui HP