Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

Xin Một Lần Ngoảnh Lại

Nếu chúng mình,đã từng đi qua nhau
Dù mong manh, xin một lần ngoảnh lại
Cho yêu thương, vơi bớt dần khắc khoải
Chút ân tình xao xác đợi chờ mong.

Anh tìm em nơi tiềm thức mênh mông
Em buông xuôi, em quên anh rồi đấy
Nỗi xót xa, héo sầu trong nắng cháy
Lá úa một màu, cây xơ xác trông qua.

Thôi để tim, ta bật khóc vỡ òa
Bàn tay lạnh, len tìm về hơi ấm
Bàn chân anh, đang bước đi thật chậm
Kỉ niệm ngày nào, vẫn đậm nét thương yêu.

Anh chở về, vương vấn chút cô liêu.
Tình đã ngủ, bên những ngày biển lặng
Trong khoe mắt, tình ngọt ngào say nắng
Đợi một ngày, chợt vắng sẽ tìm nhau.
KT...!


Hình ảnh mang tính minh họa





2 nhận xét:

Unknown nói...

Gió mùa xuân lăn nhẹ qua khe cửa
chợt xao lòng nhớ những kỷ niệm xưa
rất mong manh nhưng không bao giờ phai nhạt
ký ức buồn vẫn len lói trong tim.

Có những nỗi buồn không thể gọi thành tên
có những nhớ thương không bao giờ quay lại
một nỗi buồn vẫn hằn in tâm trí
rất xao lòng nhưng cũng rất mênh mông....

Một ngày buồn, buồn buồn xuất khẩu thành thơ, lơ mơ như người mớ ngủ, cuối tuần sao buồn thế này??????

Hỡi thế gian đâu là hạnh phúc ?
Để con thuyền bất hạnh mãi lênh đênh!!!!!

Alo, rảnh không cuối tuần ra Đà Nẵng chơi đi a Khẩn ơi

Dấu Ấn Ân Tình nói...

Ta mênh mông trong nỗi nhớ không tên
Lòng xoa xuyến nhớ thương hoài kỉ niệm
Tình thân mến có bao giờ phai nhạt
Bao thương nhớ sẽ có ngày gặp lại
Hạnh phúc xum vầy tình bạn mãi xanh tươi...!
Thơ em hay lắm Tố Nữ Lê anh chúc em cuối tuần vui vẻ HP..!